微信客服
Telegram:guangsuan
电话联系:18928809533
发送邮件:xiuyuan2000@gmail.com

Khả năng đọc nội dung SEO|5 lỗi mà plugin không thể phát hiện

本文作者:Don jiang

“Plugin SEO của bạn (như Yoast, Rank Math, Surfer SEO) có hiển thị ‘Khả năng đọc tốt’ (Flesch-Kincaid Cấp 7 hoặc cao hơn) không?

Dữ liệu cho thấy, có đến 83% các bài viết đạt điểm cao kiểu này nhưng thời gian trung bình trên trang thực tế vẫn chưa đến 60 giây.

Bởi vì plugin chỉ đo được dữ liệu bề mặt (độ dài câu trung bình, tần suất từ vựng) chứ không thể cảm nhận được trải nghiệm đọc thực sự.

Chúng thường bỏ qua sự phân bố độ dài câu không đều (chỉ một câu siêu dài cũng có thể phá vỡ sự trôi chảy), không chú ý đến thuật ngữ chuyên ngành hoặc từ viết tắt (công cụ không hiểu kho thuật ngữ chuyên ngành của bạn), không quan tâm đến mật độ bố cục trực quan (như các khối chữ dày đặc), không phát hiện được sự gượng gạo trong việc nối câu, nối đoạn (dù từ ngữ đơn giản), và không đánh giá được độ sâu của nội dung có phù hợp với kiến thức của độc giả mục tiêu hay không (dẫn đến chuyên gia thấy quá nông, còn người mới thì không hiểu).

Kết quả là tỷ lệ thoát tăng cao. Dưới đây là 5 lỗi mà plugin không thể phát hiện:

Khả năng đọc nội dung SEO

​​Câu quá dài

Đừng để bị đánh lừa bởi con số “độ dài câu trung bình”. Khi kiểm tra bằng plugin SEO, độ dài câu trung bình có thể dưới 15 từ (theo khuyến nghị Flesch-Kincaid), nhưng thực tế vẫn có thể tệ.

Tại sao? Bởi công cụ chỉ tính giá trị trung bình! Trong thực tế, chỉ cần có một câu dài hơn 25 từ trong đoạn, mức độ khó hiểu của người đọc có thể tăng hơn 50% (theo nghiên cứu theo dõi ánh mắt).

Ví dụ, một câu dài 40 từ xen giữa vài câu ngắn, điểm trung bình có thể đạt, nhưng chính câu dài đó trở thành “chướng ngại vật”.

Có thử nghiệm cho thấy, một đoạn có câu dài hơn 35 từ khiến thời gian hiểu trung bình tăng gần 30% và tỷ lệ thoát cao hơn 22%.

Vấn đề cốt lõi

Plugin như Yoast sẽ tính tổng số từ chia cho số câu để ra trung bình. Chúng không cảnh báo nếu một câu cụ thể quá dài.

Một câu 28 từ và một câu 12 từ, công cụ tính trung bình là 20 từ, điểm có thể đạt (ví dụ Cấp 6), nhưng câu 28 từ đó đã là rào cản lớn với đọc nhanh.

Khi một câu chứa nhiều mệnh đề phụ, cấu trúc lồng ghép (“mặc dù… nhưng… bởi vì…”), hoặc quá nhiều cụm giới từ, dù từ vựng đơn giản, độ phức tạp vẫn tương đương như thêm khoảng 10 từ (theo nghiên cứu điều chỉnh công thức đọc hiểu).

Đây là lý do tại sao người dùng thường cảm thấy “từng từ thì hiểu, nhưng ghép lại thì mơ hồ”.

Tiêu chuẩn nhận diện câu dài “lỗi”

Nghiên cứu và thực tế cho thấy, câu dài quá 25 từ cần phải chú ý. Câu dài hơn 35 từ, trong nội dung không chuyên hoặc phi học thuật, gần như chắc chắn gây cản trở khả năng đọc.

  • Nhiều liên từ nối tiếp (and, but, or, so): Ví dụ: “Người dùng tìm kiếm từ khóa này nhấp vào kết quả nhưng nhanh chóng rời đi nội dung khó hiểu nên chúng ta cần cải thiện.” (31 từ)
  • Nhiều mệnh đề lồng nhau: Ví dụ: “Google nhấn mạnh [nội dung chất lượng cao [được tạo ra để đáp ứng ý định tìm kiếm của người dùng]] là yếu tố cốt lõi của xếp hạng.”
  • Quá nhiều cụm giới từ: Ví dụ: “Trong trường hợp không có sự hiểu rõ về ý định tìm kiếm của người dùng, khả năng xác định chính xác luận điểm chính ngay phần đầu bài viết là điều rất quan trọng để đánh giá chất lượng nội dung.” (25 từ, cụm giới từ quá nhiều khiến câu mất trọng tâm)

Tác động thực tế

  • Thời gian ở lại trang: Dữ liệu cho thấy, bài viết có hơn 3 câu dài (>30 từ) thì tỷ lệ người đọc đến 80% nội dung thấp hơn nhóm đối chứng (không có câu dài) 15-18%.
  • Lỗi hiểu sai: Một nghiên cứu thử nghiệm với văn bản hướng dẫn trực tuyến cho thấy, khi các bước quan trọng được viết bằng câu dài (30+ từ), tỷ lệ lỗi thao tác cao hơn khoảng 12% so với khi mô tả bằng câu ngắn (<15 từ).
  • Trên di động càng tệ hơn: Màn hình nhỏ hiển thị ít từ trên một dòng. Một câu 30 từ có thể cần cuộn 5-6 màn hình để đọc hết. Điều này tăng gánh nặng nhận thức và sự khó chịu, khiến người dùng thoát nhanh hơn.

Không chỉ là tách câu

Sau khi viết, hãy quét nhanh bằng mắt hoặc đọc to. Ghi dấu những chỗ cần ngắt nghỉ hoặc đọc lại để kiểm tra độ dài và cấu trúc.

Tách ở chỗ liên từ: Tách trước hoặc sau and, but, so, because, although (nhưng phải đảm bảo câu sau khi tách vẫn độc lập và rõ nghĩa).

Câu gốc: “Chúng tôi muốn cải thiện khả năng đọc và nâng cao trải nghiệm người dùng” —> Sau khi tách: “Chúng tôi muốn cải thiện khả năng đọc. Điều này cũng giúp nâng cao trải nghiệm người dùng.

Tìm chủ ngữ và động từ chính, rồi viết lại xoay quanh chúng.

Câu gốc (27 từ): “Để đảm bảo hiệu quả SEO tốt hơn, trong giai đoạn biên tập và xuất bản nội dung, người quản trị web phải chú ý đến việc chèn từ khóa tự nhiên và tránh nhồi nhét.”

Sử dụng danh sách hoặc dấu chấm phẩy

  • Nếu câu dài đang liệt kê lý do, bước hoặc đặc điểm, hãychuyển thành danh sách gạch đầu dòng.
  • Nếu hai câu ngắn có quan hệ rất chặt chẽ, việc dùngdấu chấm phẩy (;) sẽ rõ ràng hơn thay vì “and” hoặc dấu phẩy, và cũng không bị tính là một câu mới. Ví dụ: “Tối ưu khả năng đọc cần sự nỗ lực; công cụ kiểm tra chỉ là phương tiện hỗ trợ.

Cẩn trọng với mệnh đề nhượng bộ: “Mặc dù… nhưng…” rất dễ tạo ra câu dài.

Hãy diễn đạt ngắn gọn sự tương phản. Bản gốc: “Plugin hiển thị điểm khả năng đọc rất cao nhưng nó bỏ qua ảnh hưởng của câu dài.” —> Viết lại: “Plugin hiển thị điểm khả năng đọc cao. Tuy nhiên, nó bỏ qua tác động thực tế của câu dài.

Khái niệm quan trọng chưa được giải thích

Plugin SEO có thể nhận diện từ khó phổ biến như “photosynthesis” (quang hợp), nhưng với các thuật ngữ cốt lõi trong lĩnh vực của bạn thì gần như “không hiểu”.

Thuật ngữ ngành, viết tắt (như SaaS, LTV, CPC) hoặc tên tính năng riêng của sản phẩm, nếu không giải thích ngay từ lần đầu xuất hiện sẽ gây rào cản cho người đọc.

Dữ liệu cho thấy, mỗi lần xuất hiện một thuật ngữ chưa được định nghĩa rõ, tỷ lệ thoát trang tăng trung bình 7–10% (nguồn: thử nghiệm nội bộ của nền tảng trải nghiệm nội dung).

Một bài viết B2B về công nghệ lần đầu nhắc đến “API” mà không giải thích, 70% người đọc không chuyên (theo dữ liệu chân dung khách hàng) rời trang trong vòng 60 giây;

Khi thêm giải thích ngắn gọn (như “Giao diện lập trình ứng dụng: công cụ cho phép phần mềm giao tiếp với nhau”), tỷ lệ đọc hết bài của cùng nhóm tăng 40%.

Các công cụ đo lường khả năng đọc sẽ không cho bạn biết điều này, chúng chỉ nhận diện được từ vựng phổ thông.

Kho từ vựng của công cụ không khớp với “ngôn ngữ chuyên ngành” của bạn

Công cụ tiêu chuẩn (như Flesch-Kincaid, phân tích từ vựng của Yoast) dựa trên cơ sở dữ liệu tiếng Anh phổ thông hoặc tần suất từ chung.

Chúng thiếu khả năng nhận diện các thuật ngữ chuyên biệt của từng lĩnh vực nhỏ (như công nghệ y tế, tài chính chuỗi cung ứng, thương mại điện tử ngách).

Một từ quen thuộc trong ngành nhưng xa lạ với số đông (như “chuỗi cung ứng lạnh” với thương mại điện tử thực phẩm tươi, “RPA” với tự động hóa doanh nghiệp), công cụ sẽ coi là “từ bình thường” và bỏ qua độ khó.

Một số viết tắt phổ biến hơn như CRM, KPI đôi khi được công cụ cảnh báo. Nhưng nhiều từ viết tắt đặc thù ngành hoặc riêng công ty (như mã sản phẩm “Proj_Omega”, quy trình nội bộ “phê duyệt SOW”), công cụ không thể đánh giá người đọc có biết hay không.

Hậu quả khi không giải thích

Thử nghiệm A/B cho thấy, cùng một bài viết về tự động hóa công nghiệp, nếu không giải thích thuật ngữ “PLC” (Bộ điều khiển logic lập trình), nhóm người đọc không phải kỹ sư chỉ ở lại trung bình 45 giây (so với nhóm đối chứng 68 giây), tỷ lệ thoát tăng 18%.

Bản đồ nhiệt trang (như Hotjar) thường cho thấy, khi gặp từ khó chưa hiểu, người đọc sẽ dừng cuộn ngay lập tức, làm mất cơ hội chuyển đổi ở phần sau nội dung.

Nếu người dùng tìm kiếm “SAAS là gì?” (ý định học hỏi rõ ràng), nhưng bài viết của bạn mở đầu bằng “Chiến lược tăng trưởng MRR của mô hình SAAS” mà không định nghĩa SAAS, họ sẽ cho rằng nội dung không liên quan và thoát ngay.

Công cụ không thể phân tích mức độ phù hợp theo ngữ cảnh này.

Xác định thuật ngữ cần giải thích

Nguyên tắc cốt lõi: Nghĩ từ góc nhìn người đọc

  • Đây có phải “tiếng lóng ngành” không? (chỉ chuyên gia dùng, ví dụ “mổ mở bụng” trong y học với độc giả phổ thông)
  • Có phải viết tắt ngoài kho từ vựng phổ thông? (như “GMV” <Tổng giá trị giao dịch> trong thương mại điện tử, “ARPU” <Doanh thu trung bình mỗi người dùng> trong game)
  • Có phải chức năng/khái niệm riêng của sản phẩm/dịch vụ? (như “Phân tích siêu liên kết” trong một công cụ SEO)
  • Trình độ nền tảng của nhóm độc giả mục tiêu? Viết cho chuyên gia IT thì không cần giải thích “IDE”; viết cho người mới học lập trình thì phải ghi “IDE (Môi trường phát triển tích hợp: phần mềm để viết và chạy mã)”

Cách xử lý thuật ngữ ngắn gọn, hiệu quả

Với bất kỳ thuật ngữ/viết tắt nào lần đầu xuất hiện trong bài, hãy giải thích rõ ràng, ngắn gọn.

  • Tên đầy đủ + định nghĩa ngắn trong ngoặc: “SEO (Search Engine Optimization: quá trình cải thiện thứ hạng website trên kết quả tìm kiếm để thu hút lưu lượng truy cập)”
  • Giải thích thay thế dễ hiểu: “Chúng tôi dùng CDN (mạng máy chủ phân tán toàn cầu giúp tải nội dung web nhanh hơn) để tăng tốc độ tải.”
  • Tránh giải thích khó hiểu hơn: Không nên dùng từ ngữ phức tạp hơn để định nghĩa.

Tính nhất quán thuật ngữ: Sử dụng cùng một định nghĩa xuyên suốt bài để tránh nhầm lẫn.

Tạo bảng thuật ngữ (tùy chọn): Với các bài chuyên sâu nhiều thuật ngữ (như whitepaper), có thể thêm bảng thuật ngữ cuối bài, nhưng không thay thế cho việc giải thích lần đầu xuất hiện.

Cân nhắc mật độ thông tin: Với bài viết cho chuyên gia, có thể lược bớt giải thích những thuật ngữ phổ biến, nhưng từ ngách vẫn cần làm rõ.

Dùng liên kết trong bài để bổ sung: Với thuật ngữ cơ bản mà độc giả có thể quên (như hyperlink), có thể gắn link tới trung tâm trợ giúp hoặc Wikipedia, nhưng không nên thay thế việc giải thích ngay lần đầu.

Đoạn văn quá dày đặc

Công cụ SEO cho thấy “Trung bình 12 từ mỗi câu” (tốt), điểm số đạt chuẩn. Nhưng tại sao người đọc vẫn rời trang nhanh? Đây là một bài blog có mã HTML, bạn cần dịch nội dung sang tiếng Việt mà không thay đổi cấu trúc HTML, chỉ dịch nội dung, ưu tiên văn phong tự nhiên dễ đọc.

Vấn đề có thể nằm ở “mật độ thị giác”: đoạn văn dài liên tục hơn 5 dòng (khoảng 120 từ), cho dù từ ngữ đơn giản, vẫn có thể khiến người đọc khó tiếp nhận thông tin hơn nhiều.

Nghiên cứu (theo dõi ánh mắt và thời gian dừng đọc) cho thấy cùng một lượng nội dung, nếu được chia thành đoạn 3–4 dòng, sẽ giúp tăng 27% độ sâu khi cuộn trang và tăng 33% mức độ chú ý vào ý chính, so với đoạn văn dài hơn 6 dòng.

Nguyên nhân là vì các công cụ chỉ đo độ phức tạp ngôn ngữ, không hề phân tích bố cục trực quan.

Một khối văn bản dài sẽ tạo cảm giác áp lực thị giác, cho dù bản thân từ ngữ không khó.

Vấn đề cốt lõi

Các hệ thống chấm điểm khả năng đọc SEO hiện nay (như Flesch-Kincaid, Yoast, Rank Math) tập trung vào đặc điểm ngôn ngữ—độ khó của từ, độ dài câu trung bình, số âm tiết.

Chúng đo “độ phức tạp nội dung”, nhưng độ dài đoạn văn và cách trình bày trên màn hình (mật độ trực quan) thì không nằm trong phạm vi đánh giá.

Thông thường, với font chữ web tiêu chuẩn (16px) và chiều cao dòng mặc định, nếu đoạn văn dài hơn 5 dòng trên máy tính, hoặc 4–5 lần cuộn trên điện thoại, mà không có khoảng ngắt (tiêu đề phụ, danh sách, hình ảnh, khoảng trắng), đoạn văn đó sẽ gây gánh nặng rõ rệt cho mắt người đọc.

Ảnh hưởng đến sự mệt mỏi thị giác

  • Giảm tốc độ và sự tập trung đọc: Thử nghiệm khả năng sử dụng cho thấy khi gặp đoạn dài, người dùng có xu hướng lướt qua hoặc bỏ qua. Trung bình, đoạn dài hơn 4 dòng ít được đọc hết hơn 21% so với đoạn 2–3 dòng. Dễ bỏ sót ý quan trọng ở giữa hoặc cuối đoạn.
  • Khó tìm thông tin hơn: Khi không có điểm ngắt thị giác, đoạn dài buộc người đọc phải tự dò tìm. Theo dõi ánh mắt cho thấy người đọc mất nhiều hơn 40% thời gian để tìm thông tin cụ thể trong văn bản dài, so với văn bản có cấu trúc rõ ràng.
  • Trải nghiệm di động kém hơn: Trên điện thoại, hiệu ứng “bức tường chữ” rõ ràng hơn. Một đoạn dài 6 dòng trên máy tính có thể chiếm 6–8 lần cuộn trên di động, khiến dễ quên nội dung đầu đoạn.

Mẹo thực tế để làm nội dung dễ đọc hơn

Kiểm soát độ dài đoạn văn

  • Mỗi đoạn 3–5 dòng (khoảng 80–150 từ trên desktop)
  • Nếu quá 6 dòng (~175 từ), hãy chia nhỏ đoạn! Đặc biệt ở phần mở đầu, kết luận, hoặc các ý quan trọng

Thời điểm nên ngắt đoạn

  • Sau khi hoàn thành một ý
  • Khi chuyển chủ đề
  • Khi đưa ví dụ, dữ liệu, hoặc phân tích góc nhìn khác

Mẹo nhỏ:

  • Phần mềm có thể cảnh báo “đoạn văn quá dài”, nhưng quyết định cuối cùng vẫn phụ thuộc vào người viết

Chiến lược tối ưu

Chia đoạn chủ động: Sau mỗi ý nhỏ hoặc bước logic, hãy xuống dòng ngay.

Tránh nhồi nhiều ý trong cùng một đoạn chỉ để “liền mạch hơn”.

Sử dụng tiêu đề phụ (H2, H3): Thêm tiêu đề in đậm cho các phần quan trọng (ưu/nhược điểm, bước thực hiện, nguyên nhân, giải pháp…).

Cấu trúc rõ ràng: Dùng danh sách gạch đầu dòng (<ul>) hoặc đánh số (<ol>) cho các mục song song, các bước, hoặc đặc điểm.

Sử dụng khoảng trắng hợp lý: Thêm khoảng cách giữa đoạn, trước/sau tiêu đề phụ, và giữa danh sách với văn bản.

Kết hợp chữ với hình ảnh: Chèn sơ đồ, biểu đồ, hoặc infographic.

Tối ưu cho di động: Trên màn hình nhỏ, cố gắng giữ đoạn dưới 3 dòng, dùng tiêu đề phụ và danh sách để dẫn dắt mắt đọc.

Chuyển ý gượng gạo

Công cụ SEO có thể kiểm tra số từ nối bạn dùng (như “bởi vì”, “nên”, “tuy nhiên”), nhưng điều đó không có nghĩa là văn bản của bạn mạch lạc.

Vấn đề thực sự: Câu thiếu kết nối logic rõ ràng hoặc chuyển ý gượng gạo, khiến độc giả phải tự ghép nối suy nghĩ.

Vấn đề cốt lõi

Công cụ kiểm tra văn bản (như gợi ý “readability” của Yoast) giống như một bộ đếm từ nối.

Nó chỉ xét xem câu của bạn có chứa những từ trong danh sách không: “nhưng”, “nên”, “cũng”, “trong khi đó”, “bởi vì”, “ví dụ”, “tóm lại”… tức là các từ thể hiện quan hệ đối lập, nguyên nhân, bổ sung, hoặc tổng kết.

Nếu đủ số lượng, nó sẽ báo “từ nối đạt yêu cầu!”

Chỗ công cụ thất bại

không hiểu nội dung thực sự bạn viết, cũng không xét sự hợp lý, chỉ quan tâm có từ đó hay không.

Bỏ qua các vấn đề sau:

Từ dùng đúng hay không?

  • Câu 1: “Hôm nay trời đẹp”, Câu 2: “nên tôi phải mang ô.” Từ “nên” ở đây sai logic, nhưng công cụ có thể vẫn cho điểm đạt.
  • Đáng lẽ dùng “nhưng” thì bạn lại viết “trong khi đó”, sai nghĩa, công cụ không phát hiện.

Các câu có ăn khớp không?

  • Câu 1: “Phương án A rẻ”, Câu 2: “Phương án B cực kỳ đắt”. Nếu có từ “cũng” thì công cụ không chê, nhưng người đọc sẽ thắc mắc: liên quan gì?

Có cần thêm câu trung gian không? Khi ý hơi phức tạp, nếu nhảy từ A sang B mà thiếu câu cầu nối, người đọc sẽ khó hiểu.

Ví dụ:

Câu 1: “Sản phẩm khó sử dụng”, Câu 2: “Mức độ hài lòng thấp”. Công cụ thấy ổn, nhưng thực tế phải là: vì khó dùng → mất thời gian/gây bực bội → hài lòng thấp.

Những vấn đề mà công cụ không phát hiện được

Chuyển ý gượng gạo:

  • Ví dụ: “Tiểu Trương làm việc chăm chỉ. Tiểu Minh thích ăn táo.” Hai câu này hoàn toàn tách biệt! Người đọc sẽ bị khựng lại. Công cụ có thể thấy bạn thêm từ nối như “ngoài ra” hoặc thậm chí không có từ nào và cho rằng “tạm ổn”, nhưng người đọc sẽ thấy khó chịu.

Dùng sai từ nối:

  • Ví dụ: “Cuối tuần trời nắng đẹp. Vì vậy, chúng tôi đi mua sắm.” Thời tiết đẹp và việc đi mua sắm có liên quan, nhưng “vì vậy” nghe rất gượng gạo. Công cụ chỉ thấy có từ “vì vậy” là cho điểm tốt.

Thêm từ chỉ để cho đủ:

  • Ví dụ: “Tôi thích đọc sách. Ngoài ra hơn nữa đồng thời, tôi cũng có thời gian tập thể dục.” Để đáp ứng yêu cầu “cần nhiều từ nối” của công cụ, người viết nhồi nhét nhiều từ nối, làm câu văn dài dòng và khó đọc. Công cụ sẽ nghĩ “nhiều từ nối, rất tốt!”, nhưng người đọc thì thấy phiền.

Công cụ không biết bạn viết cho ai

Công cụ đo độ dễ đọc (như Flesch-Kincaid Grade) chỉ dùng một tiêu chuẩn duy nhất, không thể phân biệt “nội dung quá khó” hay “không phù hợp với độc giả”.

Một báo cáo chuyên sâu viết cho chuyên gia kỹ thuật thường có điểm “thấp” (ví dụ Grade 12), nhưng lại phù hợp với người đọc mục tiêu. Ngược lại, một hướng dẫn cho người mới mà viết bằng ngôn ngữ chuyên gia có thể đạt điểm “tạm qua” (ví dụ Grade 10), nhưng người dùng vẫn thấy khó hiểu.

Ví dụ: Một bài viết về tối ưu hóa kiến trúc dịch vụ đám mây (độc giả mục tiêu: kỹ sư) khi viết lại bằng ngôn ngữ đơn giản (Grade 8) thì tỷ lệ chia sẻ trong nhóm kỹ sư giảm 42%, và bình luận cho rằng “nội dung quá nông”.

Công cụ chỉ nhìn độ phức tạp của văn bản, chứ không hiểu được “phức tạp đối với ai”.

Vấn đề cốt lõi

Mục tiêu chính của các thuật toán đo độ dễ đọc như Flesch-Kincaid là đánh giá mức độ dễ hiểu của văn bản đối với “người dùng tiếng Anh trung bình” (tức là trình độ học vấn phổ thông).

Chúng không có khả năng điều chỉnh theo từng lĩnh vực chuyên môn hoặc trình độ kiến thức cụ thể. Một văn bản có nhiều thuật ngữ chuyên ngành (y học, luật, lập trình) thì với chuyên gia là chính xác và hiệu quả, nhưng trong hệ thống đánh giá phổ thông chắc chắn sẽ bị chấm “kém”.

Sai lầm không nằm ở việc nội dung phức tạp hay đơn giản, mà là mức độ phức tạp (ngôn ngữ + độ sâu nội dung) có phù hợp với năng lực và kiến thức của người đọc hay không. Đưa báo cáo chuyên sâu cho người ngoài ngành thì họ không hiểu, còn đưa tài liệu nhập môn cho chuyên gia thì họ thấy quá hời hợt.

Xác định chính xác nhu cầu độc giả

Trước khi viết, hãy ghi rõ 3–5 đặc điểm cốt lõi của độc giả mục tiêu (vai trò, kiến thức, mục tiêu, khó khăn).

Tạo nội dung ở nhiều cấp độ cho cùng một chủ đề:

  • Cấp nhập môn (Know-What): Giải thích cái gì, tại sao quan trọng. Dành cho người mới, tránh dùng thuật ngữ, dùng ví dụ so sánh và hình minh họa. Ví dụ: “CDN là gì? Một mạng lưới giúp tăng tốc độ tải trang web”.
  • Cấp ứng dụng (Know-How): Hướng dẫn thực hành, so sánh giải pháp. Dành cho người đã có kiến thức cơ bản và cần triển khai. Ví dụ: “Cách cấu hình chiến lược cache cho AWS CloudFront CDN”.
  • Cấp chuyên gia (Know-Why): Phân tích chuyên sâu, nguyên lý kỹ thuật, xu hướng ngành. Dành cho chuyên gia và nhà quản lý. Ví dụ: “Nghiên cứu mô hình tối ưu hóa cấu trúc CDN trong môi trường điện toán biên”.

Đừng hoàn toàn dựa vào điểm “qua” của công cụ đo độ dễ đọc

Đó không phải là nội dung hữu ích mà người dùng thực sự cần

滚动至顶部